Sunday, February 21, 2016

Chuyện về một tỷ phú đi dép lê

Nhìn ông Hà Tấn Tâm (53 tuổi, ở Thới Thạnh, phường Thới An, quận Ô Môn, TP Cần Thơ), không ai nghĩ ông là một tỷ phú bởi ông đi dép lê, mặc quần short, áo sơ mi giản dị.

Ông Tâm bảo: “Vườn cam sành 3ha chuẩn bị hái bán nên phải đi thăm nom thường xuyên. Chỉ sợ bị dịch hại thì uổng công mình trồng”. Ông Tâm luôn tỉ mỉ, chăm chút cho công việc suốt mấy chục năm nay. Hiện là nông dân tỷ phú, nhưng người đàn ông này luôn nhớ về những tháng ngày cơ cực khi bắt đầu lập nghiệp. Nhà có 2 anh em nhưng gia cảnh quá nghèo. Dù ham học nhưng ông Tâm đành phải nghỉ vào năm lớp 10 để cho người em được cắp sách đến trường.

Năm 2002, thấy vùng đất ở dọc sông Hậu phù sa bồi đắp màu mỡ nên ông quyết định trồng cây ăn trái và nuôi cá.

“Tôi trồng nhãn, cam và đào ao nuôi cá tra. Đâu có vốn, mình phải đi vay mượn bên ngoài. Khi vườn cây thành hình thì dịch bệnh, giá cá xuống thấp, tôi trắng tay. Vạn sự khởi đầu nan, tôi kiên trì làm lại”, ông Tâm nói.

Ông Hà Tấn Tâm bên vườn cam sành sai trĩu quả.

Thất bại, ông nhận ra trồng cây ăn trái phải có kiến thức nông nghiệp. Thế là ông lọ mọ đi học các lớp tập huấn kỹ thuật trên vườn cây ăn trái do địa phương tổ chức. Từ đó, ông áp dụng trên cây nhãn, vườn cam thì lúc nào cũng cho trái sai, năng suất cao và bán được giá. Từ vài công đất ban đầu, đến nay ông Tâm có đến 8ha trồng nhãn, xoài và cam.

Theo ông Tâm, việc nuôi cá tra thì càng bấp bênh hơn. Khi phong trào nuôi cá tra phát triển mạnh, ông đầu tư nuôi và đi học hỏi mô hình nhiều nơi. Tuy cá tăng trưởng tốt nhưng vào năm 2007, 2008, cá tra rớt giá, nhiều nông dân trắng tay. Ông Tâm cũng bị lỗ nặng do phong trào nuôi tự phát này. Nhiều đêm liền, ông nghĩ chuyển hướng nuôi cá tra gia công cho công ty chế biến, lấy công làm lời.

Hiện nay, ông sử dụng khoảng 8ha để nuôi cá, phía công ty cung cấp thức ăn, ông tự lo các chi phí khác. Mỗi 8 tháng ông thu hoạch 1 vụ (từ 3.000 đến 4.000 tấn cá), trừ chi phí còn lãi hơn 1 tỷ đồng. Hiện nay, ông Tâm còn sắm 12 chiếc ghe chuyên chở thức ăn thủy sản, kiếm hàng trăm triệu mỗi năm.

Trong 5 năm qua, ông Tâm đã đóng góp trên 1 tỷ đồng làm từ thiện như: xây dựng 5 cầu bê tông với số tiền trên 148 triệu đồng; xây dựng các tuyến đường nhựa, bê tông trong phường, với số tiền trên 165 triệu đồng. Ngoài ra, ông đóng góp 335 triệu đồng xây dựng nhà tình thương cho các hộ khó khăn; tặng đất cho hộ nghèo cất nhà, hỗ trợ mua BHYT cho học sinh nghèo. Ông còn trực tiếp tham gia các hoạt động an sinh xã hội ở Bến Tre, Vĩnh Long,...

Liên tiếp trong 4 năm (từ 2011 đến 2014), ông Tâm thu về từ 12 tỷ đến 14 tỷ đồng. Năm 2015, lợi nhuận đạt đến 15 tỷ đồng. Đồng thời, ông góp phần giải quyết việc làm thường xuyên cho 50 đến 60 lao động tại địa phương, với tiền lương từ 4 - 6 triệu đồng/người/tháng. Với những việc làm trên, ông Tâm nhận được nhiều bằng khen của Trung ương Hội Nông dân Việt Nam, Hội Nông dân TP Cần Thơ, UBND TP Cần Thơ về thành tích nông dân sản xuất giỏi. Năm 2015, người nông dân này được Chủ tịch nước tặng Huân chương Lao động hạng nhì.

Theo CAND



from phununews.vn http://ift.tt/1PPc4O1
via IFTTT

Friday, February 19, 2016

Thủ đoạn "hô biến" thịt heo nái thành thịt bò tươi

Thịt heo nái được cắt từng khối hoặc cắt lát mỏng ngâm vào dung dịch hóa chất sẽ biến thành thịt bò tươi bán ra thị trường thu về lợi nhuận “khủng”.

a5-1455846561763Thịt heo nái được ngâm trong hóa chất để biến thành thịt bò tươi

Sáng 19/2, đại diện Chi cục Thú y TP.HCM cho biết, kết quả xét nghiệm mẫu thịt heo nái được “hô biến” thành thịt bò xảy ra tại Công ty TNHH Bính Hạnh (209/14 đường Lê Văn Sỹ, P.13, Q.3) do ông Nguyễn Xuân Bính (49 tuổi, làm tổng giám đốc) cho thấy tất cả các mẫu thịt đều bị nhiễm vi sinh. Hiện đơn vị này đã chuyển hồ sơ sang UBND Quận 3 tiếp tục xử lý.

Bước đầu, UBND Q.3 xác định, hành vi ngâm tẩm hóa chất để biến thịt heo thành thịt bò tại công ty Bính Hạnh là rất nghiêm trọng và cần phải xử lý mạnh tay, nếu nặng đủ yếu tố cấu thành sẽ xử lý hình sự.

Làm việc với cơ quan chức năng, chủ Công ty TNHH Bính Hạnh khai nhận bắt đầu “hô biến” thịt heo nái thành thịt bò từ tháng 11/2015. Cụ thể, nguồn heo nái được ông Bính nhập về từ Đồng Nai, mỗi sáng, khoảng 600 kg thịt heo nái sẽ được chuyển đến bằng xe gắn máy. Sau đó, công nhân của công ty sẽ chia thịt thành từng mảng (khoảng 0,5kg/mảng) hoặc cắt lát mỏng rồi bỏ vào hóa chất ngâm khoảng 15 phút.

Loại hóa chất để “hô biến” thịt heo nái thành thịt bò được ông Bính cho người mua từ chợ Kim Biên, sau đó pha chế với công thức: 100g hóa chất - huyết bò - nước lọc. Thịt heo nái được ngâm trong dung dịch hóa chất này sẽ có màu đỏ tươi, có mùi như thịt bò và khử được mùi thịt heo nái, để được lâu.

Ông Bính cũng thừa nhận, thịt heo nái nạc được Công ty của ông nhập vào với giá 125.000 đồng/kg, qua sơ chế ngâm tẩm hóa chất ông bán cho các đầu mối giao cho nhiều quán phở trên địa bàn TP.HCM với giá từ 135.000 đến 140.000 đồng/kg. Tuy nhiên, theo tìm hiểu thực tế, giá thịt heo nái chỉ dao động từ 60.000 - 70.000 đồng/kg.

rnThịt heo nái được hô biến thành thịt bò tươi bằng cách ngâm trong hóa chất.rnThịt heo nái được "hô biến" thành thịt bò tươi bằng cách ngâm trong hóa chất.

Trước đó, sáng 3/2, Chi cục Thú y TP.HCM bất ngờ ập vào kiểm tra Công ty TNHH Bính Hạnh phát hiện nhiều bịch đựng thịt heo để dưới đất và một số thau đựng thịt heo đã xắt nhỏ. Nghiêm trọng hơn, nhân viên thú ý còn tìm thấy hàng chục kg thịt heo được ngâm trong dung dịch đỏ au, bốc mùi khó chịu.

Đoàn kiểm tra phát hiện khoảng 2 tấn thịt heo nái đựng trong tủ đông và bên ngoài chuẩn bị sơ chế. Hơn 1 tấn kg thịt heo chưa ngâm, 110 kg thịt đang ngâm trong các thau hóa chất hòa lẫn với huyết bò và hơn 755 kg thịt heo đã được “hô biến” thành thịt bò thành phẩm.

Ngoài ra, Chi cục còn phát hiện 1,7 kg bột màu trắng không nguồn gốc. Nhân viên công ty cho biết số bột này được mua ở chợ Kim Biên (TP.HCM) với giá 25.000 đồng/kg.

Trước những sai phạm quá rõ ràng, chủ cơ sở kinh doanh đã làm đơn xin tiêu hủy toàn bộ số hàng trên.

Xác định vụ việc có tính chất nghiêm trọng, Chi cục đã lấy toàn bộ mẫu thịt heo nái được “hô biến” thành thị bò và các loại hóa chất mang xét nghiệm để có cơ sở đề xuất UBND TP.HCM ra quyết định xử phạt. Ngoài ra, lực lượng chức năng còn tạm giữ tang vật là 2 bịch hóa chất màu trắng dùng để “hô biến” biến thịt trâu thành thịt bò. Theo khai nhận của chủ cơ sở, sau khi “chế” thịt trâu thành thị bò sẽ được các đầu nậu đến lấy bỏ mối cho các quán nhậu, quán ăn trên địa bàn thành phố. Lực lượng chức năng đã tiến hành lập biên bản và tịch thu toàn bộ tang vật để mở rộng điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật.

Luật sư Nguyễn Đức Chánh, Đoàn Luật sư TP.Hồ Chí Minh cho biết, việc kinh doanh thịt thối hay tẩm hóa chất vào thịt thối để bảo quản, tẩy mùi, mặc dù việc này hết sức nguy hiểm, gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe người tiêu dùng, thậm chí có thể gây ra hậu quả lâu dài về sau nhưng trên thực tiễn thì hiện nay chúng ta chỉ dừng lại ở mức độ xử phạt hành chính, khó có thể xử lý hình sự. Bởi lẽ, theo quy định tại Điều 244 Bộ luật Hình sự hiện hành thì chỉ khi nào người tiêu dùng do sử dụng thực phẩm không đảm bảo vệ sinh,… mà bị chết hoặc bị thiệt hại nghiêm trọng về sức khỏe, thì những người chế biến, cung cấp hoặc bán thực phẩm mới bị xử lý hình sự.

“Đây chính là vấn đề tại sao những kẻ sản xuất, kinh doanh thực phẩm không đảm bảo tiêu chuẩn vệ sinh an toàn vẫn ngang nhiên hoạt động, thậm chí có hành vi tẩu tán tang vật vi phạm trong thời gian qua nhưng không bị xử lý hình sự” – Luật sư Chánh nhấn mạnh.

Theo Dân Trí



from phununews.vn http://ift.tt/1SXz8OI
via IFTTT

Chế tạo thành công bao cao su mỏng nhất thế giới

Loại bao cao su này chỉ mỏng bằng sợi tóc.

Bao cao su có thể là một trong những biện pháp phòng bệnh lây lan qua đường tình dục tốt nhất hiện có, nhưng nó thực sự khá gây phiền hà cho người sử dụng, bởi tất cả các loại bao cao su hiện nay đều còn tương đối dày, khiến cho cảm giác không thật.

Vì vậy, bao cao su cần phải thực sự mỏng để người dùng cảm thấy tự nhiên hơn, và loại cỏ spinifex mọc phổ biến ở Australia có thể giúp hiện thực hóa điều đó.

Các nhà nghiên cứu đến từ Đại học Queensland (Úc) cho biết, họ đã tìm thấy một cách để sử dụng xơ nano từ cỏ spinifex để tạo ra một loại bao cao su chỉ dày 45 micron (1 micron = 0,0001 cm) - tương đương với bề rộng của một sợi tóc con người.

Mặc dù mỏng như vậy nhưng chúng vẫn tuân thủ tất cả các tiêu chuẩn đang áp dụng cho các loại bao cao su truyền thống hiện có.

"Loại bao cao su này chịu được áp suất hơn 20% và có thể tích lớn hơn 40% so với các mẫu bao cao su thông thường", Darren Martin, một trong các nhà nghiên cứu nói.

"Với sự khéo léo và tinh tế hơn, chúng tôi nghĩ rằng, chúng tôi có thể thiết kế một loại bao cao su mỏng hơn 30% nữa mà vẫn vượt qua tất cả các kiểm tra tiêu chuẩn", ông nhấn mạnh.

Loại cỏ spinifex mọc phổ biến ở Úc được dùng để trích xuất sợi nano xơ, trộn với mủ cao su và tạo ra một loại bao cao su siêu mỏng, siêu dai

Cụ thể, để sản xuất ra loại bao cao su mới, nhóm nghiên cứu đã phát triển một phương pháp để trích xuất sợi nano xơ (nanocellulose) từ cỏ spinifex, loại cỏ mọc chủ yếu ở các vùng hẻo lánh của Australia. Sợi nano xơ là loại sợi nhỏ xíu giúp cây spinifex giữ nước và chống lại ánh nắng Mặt trời gay gắt. Sau khi trích xuất, họ trộn sợi nano xơ vào vật liệu mủ cao su.

Khi thêm vào mủ cao su, các nhà khoa học thấy rằng, sợi nano xơ tăng độ dẻo dai một cách đáng kể, cho phép họ tạo ra những tấm cao su siêu mỏng mà vẫn bền như những loại bao cao su dày khác.

Nhóm nghiên cứu cũng cho biết, họ sẽ cố gắng tạo ra một loại bao cao su mỏng hơn nữa để khuyến khích những người đàn ông sử dụng chúng, nhằm bảo vệ bản thân và bạn tình khỏi các bệnh tình dục.

Bên cạnh những lợi ích rõ ràng về sức khỏe, nghiên cứu này cũng có thể tạo ra một ngành hoàn toán mới ở những khu vực xa xôi của nước Úc, nơi họ sẽ thu hoạch cỏ spinifex để sử dụng cho những công nghệ khác.

Theo Khám Phá



from phununews.vn http://ift.tt/1PKwqrJ
via IFTTT

Thursday, February 18, 2016

Làm giàu từ dưa lưới

Trồng dưa lưới mỗi năm doanh thu từ 3-4 tỉ đồng/ha, lợi nhuận đạt 25%-30%. Trong khi đó, tại TP HCM, giá trị bình quân mỗi ha đất sản xuất nông nghiệp chỉ đạt 375 triệu đồng/năm.

Ông Nguyễn Minh Nhân - đại diện Công ty TNHH Thương mại Vuông Tròn, một thương hiệu dưa lưới có tiếng được trồng trong Khu Nông nghiệp công nghệ cao (huyện Củ Chi, TP HCM) từ năm 2012 - cho biết mùa Tết rồi, mặt hàng dưa lưới thắng lớn.

Cung chưa đủ cầu

Ông Nhân thừa nhận: “Các trang trại trồng dưa lưới đã “cháy” hàng từ trước Tết. Do người tiêu dùng chuộng dưa lưới ngày càng nhiều nên dù số người trồng tăng vọt, cung vẫn chưa đủ cầu, giá vẫn ở mức khá tốt”.

Dưa lưới trồng nhà màng.

Do nhu cầu thị trường tăng cao, cuối năm 2015, ông Nhân cùng người nhà tiếp tục đầu tư một trang trại trồng dưa lưới ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu và dự định mở tiếp 2 trang trại ở tỉnh Long An và huyện Củ Chi, TP HCM. Ông Vũ Văn Cường (chủ cửa hàng rau sạch Vũ Cường trên đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh, mới mở vào tháng 1-2016) cho biết dưa lưới là mặt hàng doanh thu chủ lực mùa Tết của cửa hàng. Với ưu thế có 2 trang trại trồng dưa lưới, cửa hàng này cung cấp sản phẩm trực tiếp cho người tiêu dùng với giá rất cạnh tranh, dao động từ 55.000- 65.000 đồng/kg nên bán khá chạy.

Từ một công chức ngành hải quan, 2 năm qua, ông Cường đầu tư vào nông nghiệp. Sau một thời gian “trầy da tróc vảy”, ông mới thành công với 3 ha nhà vườn trong nhà kính tại Đức Trọng (Lâm Đồng) và Nhơn Trạch (Đồng Nai). Khi chưa có cửa hàng, dưa của ông chủ yếu bán sỉ ra phía Bắc. Hiện ông và gia đình dự định trồng thêm 4 ha dưa lưới trong nhà màng để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của thị trường.

Phụ thuộc giống ngoại

Dưa lưới du nhập vào nước ta khoảng 5-6 năm qua. Lúc đầu, để giảm chi phí đầu tư, nhiều nơi trồng ngoài ruộng như dưa hấu nhưng dễ bị sâu bệnh, chất lượng và năng suất không ổn định nên hiệu quả không cao. Rút kinh nghiệm, nhiều người đầu tư cả tỉ đồng mỗi ha để xây nhà màng theo công nghệ của Israel. Hiện chưa có tổng kết nhưng tại các tỉnh như Lâm Đồng, Tây Ninh, Bến Tre, Đồng Nai, TP HCM..., nhà màng trồng dưa lưới là mô hình nổi bật về hiệu quả kinh tế.

Theo ông Dương Hoa Xô, Phó Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn TP HCM, trồng dưa lưới mỗi năm cho doanh thu từ 3-4 tỉ đồng/ha, lợi nhuận đạt 25%-30%. Trong khi đó, tại TP HCM, giá trị bình quân mỗi ha đất sản xuất nông nghiệp chỉ đạt 375 triệu đồng/năm.

Theo chủ các trang trại, mỗi năm, dưa lưới trồng trong nhà màng có thể được 4 vụ, năng suất từ 20-40 tấn/ha, giá bán sỉ tại trang trại hiện từ 25.000-60.000 đồng/kg. Người trồng giỏi, trong 1 năm có thể thu hồi vốn. Còn những người mới vào nghề thì sau 2-3 năm mới bắt đầu có lãi.

Tuy nhiên, hiện nay, khó khăn lớn nhất của người trồng dưa lưới là hạt giống, khâu quyết định trong nông nghiệp hiện đại. Theo ông Nhân, giống dưa lưới đang bán tính theo hạt, phổ biến từ 1.000-2.500 đồng/hạt, những loại giống chất lượng cao có giá 1-2 USD/hạt. Tất cả giống dưa lưới đều nhập khẩu từ Thái Lan, Đài Loan, Nhật Bản... và thủ tục cũng không đơn giản. Những loại giống tốt thường khan hiếm, đứt hàng, tăng giá.

Theo ông Dương Hoa Xô, gần đây, các trung tâm đã nghiên cứu sản xuất giống dưa lưới có giá thành thấp, chất lượng và năng suất ổn định hơn để cung cấp cho thị trường. Bà Hà Thị Loan, Phó Giám đốc Trung tâm Công nghệ Sinh học TP HCM, cho biết đã nghiên cứu tạo dòng thuần giống dưa lưới phục vụ công tác phát triển giống F1 (hạt giống bán thương mại). Kết quả, đã nghiên cứu tạo dòng thuần và đánh giá khả năng phối hợp của các dòng để hướng tới sản xuất giống lai. Dự kiến, cuối năm 2016, sẽ chọn được dòng thuần có triển vọng để phát triển giống có ưu thế lai.

Theo bà Loan, một số giống dưa lưới nhập khẩu không thích nghi với điều kiện sinh thái nên ra hoa và đậu trái kém... Trong khi đó, chi phí trồng dưa lưới lại khá cao nên nhà vườn không có kinh nghiệm dễ bị thiệt hại.

Dưa lưới Trung Quốc bị xếp dưới

Hà Nội và các tỉnh phía Bắc đang tiêu thụ phần lớn dưa lưới trồng ở TP HCM và các tỉnh lân cận. Tại TP HCM, dưa lưới được tiêu thụ chủ yếu tại hệ thống nhà hàng, khách sạn… Được xếp vào loại trái cây cao cấp nên giá bán lẻ dưa lưới dao động từ 50.000-160.000 đồng/kg, tùy chất lượng và điểm bán. Giữa năm, thị trường thường xuất hiện dưa lưới Trung Quốc giá rẻ, dưới 30.000 đồng/kg. Tuy nhiên, dưa lưới Trung Quốc vẫn chưa kéo giảm được giá dưa lưới Việt Nam do quá chênh lệnh về chất lượng.

Theo Người Lao Động



from phununews.vn http://ift.tt/1RSKHFp
via IFTTT

Nghe chửi mà vẫn ăn, hỏi sao không bị 'chặt chém'

Trải nghiệm đặc biệt của một người ngoại quốc sống ở Việt Nam, qua những dịch vụ kinh khủng và anh rút ra: Người Việt nghe chửi mà vẫn ăn được thì chặt chém là bình thường.

Chụp ảnh với gánh: 1 triệu đồng

Michael (hiện đang làm việc tại một công ty thiết kế nội thất ở Việt Nam) có khá nhiều trải nghiệm với việc bị “chặt chém”. Anh cho rằng, nạn chặt chém không chỉ có ở Việt Nam và anh nhìn “chặt chém” ở Việt Nam theo một kiểu khác.

“Có một số mặt hàng, ví dụ chai nước suối ở Việt Nam, cùng dung tích nhưng giá chưa bằng 1/5 ở một số nước. Cùng một người mua, ví dụ là tôi, không thể xem đó là bị “cắt cổ”, vẫn xem là bình thường.”

“Vậy điều làm cho nó trở nên không bình thường, theo những gì tôi biết, đó chính là không gian mua bán, tâm lý người mua, thái độ của kẻ bán. Những điều này góp phần làm mọi thứ trở nên rối roạn”, Michael nói.

Anh phân tích, cùng một chai nước, khi ở trong một khách sạn 5 sao, hoàn toàn chấp nhận được khi nó cao gấp 4 lần giá ở ngoài một shop bán lẻ bên đường. Vì ở đó, không gian mua bán khác, người mua với tâm lý tận hưởng và thái độ kẻ bán rất lịch sự.

Mua bằng mọi giá là căn nguyên của sự "chặt chém".

“Tuy nhiên, rất nhiều người bán hàng ở Việt Nam đang lấy những nơi đó ra làm chuẩn cho giá để tăng giá vô tội vạ, không cần biết người mua của mình là ai và hoàn toàn tỏ những thái độ kinh khủng khi họ bị đụng chạm”

Michael lần đầu sang Việt Nam, anh tới Hà Nội. Trải nghiệm đầu tiên của anh chính là sự “thân thiện” của các cô gái quang gánh bên bờ hồ, mời anh ghé vai vào gánh để chụp ảnh.

Anh cảm thấy thú vị vì sự ngộ nghĩnh nhưng mọi thứ biến mất hoàn toàn khi các cô gái đó “chém” anh 1 triệu đồng cho một lần đứng vào gánh. Rồi các cô tiếp theo thi nhau đặt gánh lên vai anh để "ép gánh" chụp ảnh lấy tiền.

Taxi Hà Nội với Michael, có thời điểm thành “thảm họa”. Đi đến một địa điểm, dù bạn anh nói chỉ mất 2km nhưng người tài xế đánh nguyên một vòng thành phố, vừa làm khách mất thời gian, lại vừa lấy của khách một khoản tiền rất lớn.

“Tôi đã bị nhiều lần như thế. Có vẻ như một số người lái taxi ở đây rất có hứng thú dạo quanh phố phường hoặc tỏ ra là mình không biết đường. Không biết đường mà cũng có thể đi lái taxi, là một chuyện rất lạ”.

Đứng sắp hàng trên nắp cống chỉ để ăn phở Bát Đàn.

Đừng mua bằng mọi giá

Tuy nhiên, với bản tính của một người thích khám phá, Michael trải nghiệm hết tất cả các dịch vụ để xem mình bị “chém” tới cỡ nào. Anh cho rằng, cũng có nhiều nơi không "chém", nhất là ăn uống dù hơi mất vệ sinh chút ít.

Tuy nhiên, chính từ việc ăn uống giúp anh lý giải vấn đề tại sao một số người bán ở Việt Nam có thể cho mình cái quyền được "chém" và người mua chấp nhận chịu "chém" một cách dễ dàng đến thế.

“Họ dùng ghế ngồi để làm bàn ăn, chen nhau quanh một cái ghế, mắm muối đổ tứ tung. Dưới gầm ghế là giấy vệ sinh lau xong dồn lại thành một lớp như cái chăn cỡ lớn. Họ có thể ngồi bất cứ đâu để ăn, kể cả trên nắp cống mà xung quanh là lũ chuột đang nháo nhác”

“Họ có thể ngồi ăn dưới mưa hoặc đang ăn thì cái xe máy chạy qua làm nước bắn tung tóe. Hoặc cũng có thể ngồi ăn mà không cần biết những người làm công việc trật tự hè phố có thể đuổi bất cứ lúc nào, kể cả khi đang ăn giở”

“Nhưng cái tôi bất ngờ nhất là người Việt có thể chịu đựng được việc bị người ta chửi mà vẫn đứng vào để ăn, vẫn cố mà mua”

Anh kể lại, một người bạn dẫn anh đi ăn một quán bún gần bờ hồ Hoàn Kiếm, anh rất ngạc nhiên khi thấy bà chủ luôn nhăn nhó hết với người này người nọ. Miệng bà không nghỉ giây nào.

Khi người bạn “phiên dịch” lại cho anh một số đoạn thì anh thực sự bị sốc. Người bạn đó cho anh biết rằng, ở Hà Nội, việc nghe chửi mà ăn, nghe chửi để được ăn, ăn vì thích nghe chửi, với một số người đang thành bình thường.

Sau 1 năm, anh hoàn toàn được trải nghiệm các thực tế ấy. Nào là rồng rắn đứng trên nắp cống và chịu nghe cáu giận để được mua Phở Bát Đàn; bị chửi để được ăn bánh trung thu Bảo Phương, bị xúc phạm để ăn bún, ăn cháo...

“Khi người mua đàn áp được bạn về mặt tinh thần, tức là bị “chặt chém” về mặt tự trọng, thì chẳng mấy ngạc nhiên khi họ bóc lột bạn về mặt tài chính. Nếu mua bằng mọi giá như thế, thì đừng hỏi tại sao không bị người mua đè nén, chặt chém.”

“Tức là người ta có thể mua, bán hàng ở bất cứ không gian nào dù nó rất tồi tệ, và người mua có thể chịu đựng bất cứ thái độ nào của kẻ bán miễn là được mua”

Michael lý giải, với tâm lý chịu đựng được sự đè nén, chấp nhận được tất cả những sự tồi tệ khác quanh việc mua hàng, thì việc “chặt chém” vốn rất bất thường với cả thị trường lẫn xã hội, đột nhiên thành bình thường.

“Bán hàng thì cần tôn trọng người mua. Tăng giá một cách vô lý không cần biết đến cảm xúc của người mua, không phải là một cách buôn bán chuyên nghiệp. Nó tạo ra hình ảnh xấu xí cho cả người mua lẫn kẻ bán”

“Hãy nói “không” và tẩy chay những trường hợp quá đáng, thị trường sẽ văn minh trở lại. Một số nước châu Á, nhất là Hàn Quốc, đã làm điều đó và những năm qua, những ý kiến xấu về giá cả tại nước này gần như ít xuất hiện trên mạng xã hội”, anh nói.

Theo Trí thức trẻ



from phununews.vn http://ift.tt/1QLvqkS
via IFTTT

Thống kê chi phí ăn Tết của người Việt trên báo Tây

Tờ Forbes cho hay, chi phí ăn Tết trung bình của người Việt là 643 USD (tương đương 14,2 triệu đồng).

Forbes trích dẫn kết quả khảo sát của công ty nghiên cứu TNS cho hay, mức chi tiêu trung bình của người tiêu dùng Việt Nam trong suốt dịp Tết là 643 USD (tương đương 14,2 triệu đồng).

Đường phố TP HCM bắt đầu đông đúc trở lại sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán kéo dài một tuần – dịp người Việt phải chi tiêu khá tốn kém.

Tết là một kỳ nghỉ được coi như Giáng sinh và năm mới dương lịch ở phương tây. Không khí lễ hội tràn ngập trong mỗi gia đình Viêt Nam và hàng triệu người bắt đầu lên đường trở về quê để ăn Tết.

Hai phụ nữ đang mua phong bao lì xì trong dịp Tết Nguyên đán ở Việt Nam.

Ngoài chi phí đi lại – thứ luôn tăng vọt trong mỗi dịp nghỉ lễ, lượng chi tiêu cho các vật dụng gia đình, đồ ăn thức uống hay trang thiết bị cá nhân như quần áo (thường là mua quần áo mới cho tất cả các thành viên trong gia đình) cũng tăng đột biến.

Ngoài ra, người Việt còn phải chi tiêu cho việc mua quà biếu, quà tặng mỗi dịp Tết đến xuân về. Chi phí này cũng “ngốn” khá nhiều tiền, thậm chí còn hơn cả tiền thưởng Tết.

Rồi sau đó là tiền lì xì cho bạn bè và người thân, đặc biệt là cụ già và trẻ nhỏ. Số tiền chi tiêu trong dịp Tết không hề nhỏ nếu đem so với thu nhập của đa số người dân Việt Nam hiện nay.

Với những khoản chi tiêu “hào phóng” như vậy cộng thêm không khí tiệc tùng, ăn uống trên khắp cả nước, Tết còn là dịp gây ra chi phí đắt giá về mặt con người.

Thống kê của Bộ Y tế, từ mùng 7/2 (tức ngày 29 tháng Chạp) đến 12/2 có hơn 35.000 trường hợp nhập viện cấp cứu do tai nạn giao thông, đánh lộn và ngộ độc rượu.

Theo VOV



from phununews.vn http://ift.tt/1SU0aqp
via IFTTT

Những món đồ lạ, dị ở phiên chợ kỳ quặc bậc nhất Hà Nội

Phiên chợ kỳ quặc nhất Hà Nội với những món đồ độc, dị, lạ, hiếm đã làm cho các bạn trẻ thủ đô phải mê mẩn. Có người còn "cháy túi" khi tham quan.

Từ sáng tới chiều, phiên chợ luôn tấp nập người ra vào, chủ yếu là các bạn trẻ và các nhà sưu tầm cổ vật tại Hà Nội.

Những vật độc, lạ, hiếm như vỏ lựu đạn hay những vật dụng quân đội từ thời chiến được bày bán khá nhiều tại đây.

Những chiếc bát, bình, ấm cổ hàng trăm năm tuổi được bán với giá lên tới tiền triệu tùy theo số tuổi của từng chiếc.

Tiền cổ với các mệnh giá phong phú và mẫu mã đa dạng của nhiều nước khác nhau cũng thu hút được rất nhiều sự chú ý của người tham quan.

Những cuốn sổ tay và hộp diêm in hình tranh ảnh thời cổ và được làm bằng chất liệu cũ kỹ, thô sơ.

Một chiếc máy hát chạy đĩa đã rất cổ và dù không còn dùng được nhưng vẫn được bày bán tại chợ.

Các loại đồng hồ với nhiều mẫu mã khác nhau khiến cho những người đam mê sưu tầm đồng hồ phải mê mẩn.

Điều kỳ quặc nhất tại phiên chợ này chính là những món đồ tưởng đã không thể sử dụng được nữa, chỉ còn cách vứt bỏ thì lại được bày bán và thậm chí còn được rất nhiều người hỏi mua.

Những bộ sưu tập tiền cổ Việt Nam với các mệnh giá đồng, hào qua các năm cũng xuất hiện tại phiên chợ này.

Tờ 5 hào dù ở thời điểm này đã không thể sử dụng được nhưng những người đam mê sưu tầm tiền cổ vẫn có thể sở hữu nó với giá chỉ 20.000 đồng/tờ.

Những con búp bê hay những con lật đật Nga đã rất quen thuộc trong tuổi thơ của nhiều người giờ cũng xuất hiện tại phiên chợ này như một món vật rất cổ và hiếm.

Khách nước ngoài đến tham quan và mua sắm tại chợ khá thích thú và hào hứng với các sản phẩm độc, lạ, đẹp và rẻ.

Các sản phẩm handmade (tự làm hoàn toàn bằng tay) cũng được nhiều người yêu thích vì sự tinh xảo và bắt mắt.

Gian hàng nước hoa mini được đông đảo các bạn nữ quan tâm và khen ngợi.

Các cuốn sách cũ từ những năm 60 và 70 được chủ quán sưu tầm và bày bán tại hội chợ, đặc biệt những ấn phẩm tuyên truyền kháng chiến trong thời chiến được rất nhiều bạn trẻ tìm mua.

Rất nhiều những dụng cụ của bộ đội Việt Nam trong thời chiến xuất hiện tại phiên chợ này.

Giá của các sản phẩm tại phiên chợ kỳ quặc nhất Hà Nội cũng kỳ quặc không kém bởi hầu hết đều rất rẻ và thậm chí còn có thể mặc cả được giá rẻ hơn rất nhiều so với giá của người bán đưa ra lúc đầu.

Các loại quần áo màu sắc sặc sỡ mang phong cách hơi dị và lạ được các bạn gái quan tâm và chọn mua.

Ngôi nhà dành cho búp bê và những món đồ nội thất tí hon trong ngôi nhà được các bạn trẻ làm bằng tay rất công phu và tỉ mỉ.

Theo VTC News



from phununews.vn http://ift.tt/1QmqNnb
via IFTTT